Bảy năm chạy xe, tôi kiếm được tiền… nhưng đánh mất chính mình
Tôi vừa chính thức nghỉ chạy xe ôm công nghệ sau bảy năm rong ruổi khắp những con đường Hà Nội. Khi tháo chiếc mũ bảo hiểm và bộ đồng phục đã phai màu, tôi thấy như trút được gánh nặng — nhưng cũng là một nỗi buồn lặng lẽ.
Có những người sinh ra để đi xa, và cũng có những người chọn ở lại…
Câu chuyện hôm nay là về hai chị em – một người bước ra khỏi làng quê để tìm đường lập nghiệp, một người lặng lẽ giữ lấy căn nhà cũ, giữ lấy cha mẹ, giữ lấy ký ức.
Chào mừng bạn đến với Tâm Sự Cùng KA – nơi mình kể lại những câu chuyện đời thường, xoay quanh tình yêu, hôn nhân và gia đình.
Kênh sẽ phát sóng đều đặn hai buổi mỗi tuần – và hôm nay, trong tập thứ 3, KA mời bạn cùng lắng nghe truyện ngắn “Người Ở Lại” – Lời Tâm Sự Gửi Chị Tôi.
Tôi không rõ người ta có nhớ mùa mưa hay không, nhưng với tôi, mỗi lần trời đổ nước là lòng lại cồn cào. Không phải vì lạnh, cũng chẳng vì ướt. Mà là vì nhớ má. Nhớ cái cảm giác được ngồi trong gian bếp nhỏ, bên nồi nước chè bốc khói, nghe tiếng mưa rơi lên mái tôn rỉ sét, đều đều, kéo dài như không dứt.
Ở Trên Cao Hay Dưới Thấp – Đâu Mới Là Nơi An Toàn?
Có bao giờ bạn nghĩ rằng, một ngày nào đó, ngôi nhà mình đang sống bỗng dưng không còn cảm giác an toàn?
Một cơn rung nhẹ, chỉ thoáng qua vài giây, nhưng đủ khiến lòng người chao đảo. Những ai sống ở tầng cao bắt đầu hoang mang: liệu mình có nên rời khỏi chung cư?
Còn những ai ở nhà mặt đất lại tự hỏi: ở đây đã thực sự an toàn?
Và rồi, khi hình ảnh những căn nhà sụp đổ ở Myanmar, Thái Lan xuất hiện trên bản tin, nỗi sợ ấy càng lớn hơn…
Trong tập này, Chuyện Đen Kể sẽ cùng bạn nhìn lại những gì đã xảy ra, lắng nghe những câu chuyện sau cơn rung chấn, và suy ngẫm:
✔ Chuyển khỏi chung cư có phải là giải pháp?
✔ Nhà mặt đất có thật sự an toàn hơn?
✔ Điều gì mới thực sự giúp chúng ta yên tâm trong ngôi nhà của mình?
Và trên tất cả, chúng ta sẽ cùng cầu nguyện cho những con người vừa trải qua thảm họa – những người mất mát tất cả chỉ sau một trận rung lắc ngắn ngủi.
Hãy lắng nghe, để hiểu hơn về sự mong manh của mọi thứ ta từng nghĩ là vững chắc.
Phải vô phúc lắm tôi mới biết đến chứng khoán, crypto, forex
“Chào mừng các bạn đến với Chuyện Đen Kể – nơi chia sẻ những câu chuyện thật, những góc khuất trong cuộc sống mà ít ai dám nói ra. Hôm nay, chúng tôi sẽ mang đến một tâm sự đặc biệt từ một bạn giấu tên gửi về cho chuyên mục Tâm Sự.”
Có những quyết định trong đời, khi nhìn lại, ta chỉ ước chưa từng biết đến chúng. Đầu tư tài chính – chứng khoán, crypto, forex – lẽ ra phải là con đường dẫn đến tự do, nhưng với một số người, nó lại là khởi đầu cho bi kịch. Đây là câu chuyện của một người từng nuôi mộng làm giàu… nhưng cuối cùng lại lạc lối trong vòng xoáy đỏ lửa của thị trường.
👉 “Phải vô phúc lắm tôi mới biết đến chứng khoán, crypto, forex…”
“Đêm nay… bạn có nghe thấy không? Tiếng thì thầm của ký ức, những câu chuyện bị lãng quên, những nỗi niềm chưa ai từng kể…
Chào mừng bạn đến với Chuyện Đen Kể.
Hôm nay, chúng ta sẽ tạm gác lại những câu chuyện ma quái, để cùng bước vào một không gian khác—nơi chứa đựng những tâm sự sâu kín nhất, những ký ức đã phủ bụi theo năm tháng…
Đây là Radio Tâm Sự Đêm Khuya – nơi dành cho những ai từng mất mát, từng tiếc nuối, từng một lần ngoái lại quá khứ và tự hỏi: “Nếu được chọn lại, liệu mọi thứ có khác đi?”
Có bao giờ bạn nghĩ rằng, một ngày nào đó, công việc mà bạn gắn bó hơn chục năm trời bỗng chốc bị lấy đi? Khi bạn không còn là một nhân viên văn phòng, không còn những ngày ngồi trước màn hình máy tính với mức lương ổn định, mà phải lao ra ngoài kia, lăn lộn với đủ thứ nghề để lo cho gia đình?
Hôm nay, tôi muốn kể bạn nghe về một câu chuyện mà tôi đã chứng kiến tận mắt – câu chuyện của một người đàn ông U40, từng là một kỹ sư IT đầy kinh nghiệm, nhưng rồi lại bị cuốn vào vòng xoáy suy thoái kinh tế, làn sóng AI và áp lực cạnh tranh từ thế hệ trẻ. Từ một người làm trong văn phòng máy lạnh, anh bỗng chốc trở thành shipper, phụ hồ, bán hàng online để lo cho gia đình. Một câu chuyện buồn, nhưng cũng là một câu chuyện của sự kiên cường và nghị lực không đầu hàng số phận.
Khi công nghệ thay đổi, con người bị bỏ lại
Tôi có một người anh – một đàn anh trong nghề IT mà tôi luôn kính trọng. Anh tên H. – một kỹ sư phần mềm giàu kinh nghiệm, người từng dẫn dắt tôi trong những ngày đầu chập chững vào nghề. Anh không chỉ giỏi mà còn rất tận tâm, lúc nào cũng sẵn sàng giúp đỡ đàn em như tôi.
Vậy mà có một ngày, tôi nhận được tin anh bị công ty cắt giảm nhân sự.
Tôi còn nhớ hôm đó, anh nhắn cho tôi một tin ngắn ngủi:
"Anh nghỉ việc rồi cậu ạ."
Không phải vì anh kém cỏi, cũng chẳng phải vì anh mắc lỗi. Nhưng nền kinh tế đang suy thoái, công ty không còn khả năng duy trì một đội ngũ nhân sự đắt đỏ. Trong khi đó, AI đang thay đổi cách mọi thứ vận hành – những công việc trước đây cần cả một nhóm kỹ sư, giờ chỉ cần một công cụ AI xử lý trong vài giây.
Và quan trọng nhất, thế hệ trẻ đang tràn vào thị trường. Họ nhanh nhẹn, sáng tạo, và sẵn sàng nhận mức lương thấp hơn. Một người dày dạn kinh nghiệm như anh, với mức lương cao và kỹ năng chưa theo kịp công nghệ mới, bỗng trở thành một khoản chi phí mà công ty muốn cắt giảm.
Những tháng ngày chông chênh
Mất việc ở độ tuổi U40 không giống như lúc còn trẻ. Ngày xưa, khi mới ra trường, tôi từng nhảy việc vài lần, nhưng chưa bao giờ cảm thấy lo lắng. Thế giới IT rộng lớn, lúc nào cũng có cơ hội. Nhưng với anh H., mọi thứ không đơn giản như vậy.
Anh có vợ, có hai con nhỏ đang tuổi ăn học, còn bố mẹ già ở quê cần chăm sóc. Khi mất đi nguồn thu nhập chính, anh không còn thời gian để chờ đợi một công việc lý tưởng.
Ban đầu, anh vẫn cố gắng tìm việc trong ngành, gửi hồ sơ đi khắp nơi. Nhưng công ty nào cũng ưu tiên người trẻ – những lập trình viên có thể nhận lương thấp hơn, làm việc với tốc độ nhanh hơn. Đối với họ, một người giàu kinh nghiệm như anh lại trở thành một khoản chi phí lớn.
Sau vài tháng chờ đợi mà không có kết quả, anh bắt đầu làm bất cứ công việc gì có thể.
Từ kỹ sư phần mềm thành shipper, phụ hồ
Lần đầu tiên tôi thấy anh chạy xe công nghệ, tôi hơi sốc. Một người từng viết những dòng code quan trọng cho các dự án lớn, giờ lại đi giao hàng, chở khách khắp thành phố. Tôi hỏi anh có thấy khó khăn không, anh chỉ cười:
"Có khó cũng phải làm thôi. Gia đình vẫn phải ăn, con cái vẫn cần tiền học. Không ai cho mình cái quyền ngồi đó than vãn cả."
Rồi có lần, anh nhận làm phụ hồ cho một người bạn đang cần gấp nhân công. Anh kể lại mà tôi vẫn không tin nổi. Cái ngày anh khuân bao xi măng nặng trĩu trên vai, anh nhận ra rằng sức mình không còn như thời trẻ. Nhưng anh vẫn tiếp tục, vẫn cắn răng chịu đựng.
Có lúc, anh còn thử bán hàng online, nhập hàng về tự chụp ảnh, tự đăng bài, tự đóng gói gửi đi. Những người xung quanh nhìn anh với ánh mắt thương hại, nhưng anh chẳng bận tâm.
Tôi từng hỏi:
— Anh có buồn không?
Anh im lặng một lát rồi đáp:
— Có chứ. Nhưng buồn rồi có giải quyết được gì đâu? Quan trọng là mình còn có thể làm gì tiếp theo.
Áp lực vô hình của người trụ cột
Tôi hiểu rằng không chỉ có công việc làm anh mệt mỏi, mà còn là áp lực vô hình đè nặng trên vai. Là một người chồng, một người cha, một người con – anh không thể để vợ con mình thiếu thốn, không thể để bố mẹ già phải lo lắng.
Có một lần, con trai anh hỏi:
— Bố ơi, bao giờ bố đi làm lại như trước?
Anh kể lại mà mắt rơm rớm. Trẻ con không hiểu về thị trường lao động, về kinh tế khó khăn. Chúng chỉ thấy rằng ngày trước bố làm ở công ty, còn bây giờ bố không còn đi làm như xưa.
Anh chỉ cười, xoa đầu con:
— Bố vẫn đang làm mà, chỉ là làm kiểu khác thôi.
Nhưng tôi biết, trong lòng anh, nỗi buồn vẫn còn đó.
Vực dậy từ chính đôi tay mình
Dù khó khăn, anh không bao giờ từ bỏ. Anh vẫn tranh thủ học thêm, cập nhật công nghệ mới, tìm cách quay lại với ngành. Dần dần, anh nhận được một số dự án freelance, dù không ổn định nhưng vẫn giúp anh có nguồn thu nhập tốt hơn.
Rồi một ngày, anh thông báo với tôi rằng anh đã có một công việc mới – không phải vị trí toàn thời gian như trước, nhưng ít nhất, nó vẫn giúp anh tiếp tục làm nghề mà anh giỏi nhất.
Anh không còn chạy xe công nghệ nữa, nhưng thỉnh thoảng vẫn bán hàng online để kiếm thêm. Anh nói, sau những gì đã trải qua, anh không còn xem nhẹ bất cứ công việc nào nữa.
Bài học từ một người đàn ông không bỏ cuộc
Nhìn anh, tôi học được một bài học quan trọng: Không có công việc nào là mãi mãi, và không có nghề nào là thấp kém. Quan trọng là thái độ của mình trước những biến cố.
Anh H. có thể đã mất đi công việc cũ, nhưng anh không mất đi tinh thần chiến đấu. Anh vẫn đứng vững, vẫn lo được cho gia đình, vẫn tiếp tục bước đi trên con đường của mình.
Tôi biết, anh không phải người duy nhất trải qua điều này. Ngoài kia, còn rất nhiều người cũng đang phải vật lộn với khó khăn tương tự. Nhưng chỉ cần họ không từ bỏ, chắc chắn sẽ có một ngày, mọi thứ sẽ tốt hơn.
Và tôi tin rằng, những người như anh H. rồi sẽ tìm lại được chỗ đứng xứng đáng của mình.
Cuộc đời vốn chẳng bao giờ dễ dàng, nhưng sau tất cả, điều quan trọng nhất không phải là ta đã ngã bao nhiêu lần, mà là ta đã đứng dậy bao nhiêu lần.
Bạn đã từng trải qua một biến cố nào trong cuộc sống chưa? Hãy chia sẻ cùng Chuyện Đen Kể nhé!